Diệc Thần vì biết Ngọc Uyển ngại chạm mặt anh nên cũng không dám ghẹo cô , đợi Ngọc Uyển vào nhà xong Diệc Thần mới đi về anh lo lắng cho cô lo lắng cho sức khỏe cô khi mà đi học cả ngày tối đi làm mà cô vẫn có thể luôn xếp hạng nhất của lớp .
Diệc Thần sau khi từ phòng trọ Ngọc Uyển về thì không về thẳng trung cư anh về nhà chính vì cũng đã lâu lắm rồi không về thăm ba mẹ , em gái anh kém anh 3 tuổi nhưng con bé vì để ôn thi vào trường cấp ba nó thích nên lúc nào cũng đi học cả ngày chỉ buổi tối mới có thể về ăn cơm cùng ba mẹ .
Lái xe về nhà anh đã thấy Hải Liên ngồi đó đang cùng mẹ anh làm móng tay anh không thèm liếc thêm cô ta một lần nào cả liền hỏi mẹ .
- Mẹ con mới về , Diệp Ngọc hôm nay có về sớm không mẹ ?
- Con bé nói hôm nay hôm nay có lẽ 7 giờ mới về cả nhà đợi em về rồi ăn cơm luôn .
- Vâng vậy con lên phòng nghỉ ngơi chút .
- Nào ơ hay cái thằng này , Hải Liên ngồi đây mà con không ngồi lại với con bé à .
- Con với cô ấy không có chuyện gì cả , chuyện của con thì con cũng nói với mẹ rồi nếu me vẫn cố chấp thì con đành ra ngoài ở hẳn thôi .
- Cái thằng bé này , ta không nói nổi con được nữa rồi .
- Con xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650749/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.