Sớm hôm sau vì nhận lời của Diệc Thần nên Ngọc Uyển đã dậy từ rất sớm đi chợ mua đồ tươi để nấu , hôm nay Ngọc Dao cũng muốn ăn cá kho nên cô đành làm cho ra làm 2 phần một phần của cô và Ngọc Dao một phần của Diệc Thần . 
Tiết học kết thúc đến giờ cơm trưa Ngọc Uyển liền nhắn tin cho Diệc Thần đi đến chỗ lấy cơm , cô vội vàng đưa cho anh xong chạy đi như kiểu sợ anh sẽ bắt cóc mình vậy . Diệc Thần thấy cô dễ ngại như vậy lại càng thấy đáng yêu . Anh cũng không ghẹo cô nữa mà cầm phần cơm cô chuẩn bị cho đi xuống nhà ăn , trên đường đi lại gặp chướng ngại vật Hải Liên cô ta lại cầm thêm 1 phần cơm đi đến gần anh . 
- Anh Diệc Thần em có làm thêm một phần cơm cho anh này , anh cầm lấy nha . 
- Cô biết thừa từ trước đến nay đồ cô nấu tôi không bao giờ đụng vào mà . Bớt làm mấy việc vô bổ này đi . 
- Nhưng anh cũng biết dù sao thì hai nhà chúng ta cũng hứa hôn mà , sau khi ra trường thì em và anh cũng sẽ nên duyên vợ chồng mà thôi . 
- Ai hứa hôn với cô thì cô đi mà lấy người ấy . 
Nói xong Diệc Thần liền với phần cơm của mình một mạch đi thẳng xuống nhà ăn với các bạn của mình . Anh đi đến với một phần cơm trên tay khiến ai cũng tò mò . 
- Hôm nay ai nấu cơm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650748/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.