Bà Minh Tuệ ngồi trong phòng khách, vừa nghe tin từ phía cảnh sát trưởng báo đã tìm được Cố Hoài An thì hớt hải gọi xe chở mình đến cục cảnh sát.
Vừa đến nơi, bà cùng ông Trương chạy vội vào tìm kiếm. Tầm mắt đưa đẩy lại nhìn thấy một đôi nam nữ đang ngồi trên ghế đợi ở một góc. Bà thở phù một hơi, mới chậm rãi bước tới chỗ Cố Hoài An và Bích Nguyệt.
Bích Nguyệt ngồi cạnh Cố Hoài An sắc mặt có chút nhuận hồng, lại không dám quay sang nhìn anh. Vẻ mặt cô giống như thiếu nữ ngại ngùng tránh né, bàn tay không yên bấm nhẹ móng tay.
Hoài An ngồi kề ngay bên cạnh cô, ánh mắt anh nhìn thẳng phía trước, con ngươi đen láy lại thâm sâu rơi vào trầm tư mà suy nghĩ gì đó. Anh hoàn toàn không để ý thấy vẻ mất tự nhiên của cô gái đang ngồi bên cạnh mình.
Khi Bích Nguyệt ra liền bị bất ngờ khi thấy bà Minh Tuệ và ông Trương quản gia. Cô nhẹ giọng kinh ngạc.
" Bà Minh Tuệ? chú Trương? ".
Cố Hoài An bị thanh âm của cô dập tắt suy tính trong đầu lúc này. Anh khẽ giật mình quay đầu ra nhìn theo cô.
Bà Minh Tuệ từ từ đi tới trước mặt hai người. Bà đưa mắt nhìn Cố Hoài An, giọng nói chứa đầy sự lo lắng.
" Hoài An, cháu không sao chứ? ".
Cố Hoài An nhìn bà, khẽ lắc đầu trầm giọng chậm rãi trả lời.
" Bà…cháu không sao ".
Bà Minh Tuệ thu lại ánh mắt, khẽ gật đầu nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3333167/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.