Ba ngày này, Bích Nguyệt không rời khỏi Cố Hoài An lấy nửa bước. Cô luôn ở bên cạnh túc trực anh, chăm sóc anh, chỉ chờ anh tỉnh dậy.
Buổi sáng nắng sớm chiếu rọi vào trong căn phòng, Bích Nguyệt đang ngồi ngủ bên cạnh bên mép giường anh. Cố Hoài An ngón tay liền khẽ động, từ từ mở mắt, đập vào tầm mắt anh lúc này là khuôn mặt cô gái xinh đẹp động lòng người, đang nằm khoanh tay nghiêng mặt ngủ như một chú mèo con.
Anh khẽ đưa tay ra hẩy nhẹ những lọn tóc rối che mặt cô, không khỏi mỉm cười nhẹ. Trong lòng vui sướng tột cùng.
Thật tốt khi vừa tỉnh lại đã có thể nhìn thấy cô đầu tiên, lại ở ngay bên cạnh anh như lúc này.
Anh cố gượng người, từ từ ngồi dậy, cơ thể không làm chủ được mà cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.
Lúc này A Lỉnh và Đỗ Hoàng Quân vừa hay đi vào muốn thăm anh, lại bắt gặp cảnh tượng này. A Lỉnh kêu lên đầu tiên.
" A! ".
Nghe thấy tiếng kêu, Cố Hoài An giật mình ngẩng đầu quay ra liếc mắt nhìn, liền thấy Đỗ Hoàng Quân vẻ mặt kinh ngạc đang đưa tay che mắt đứa bé đứng trước anh ta.
Đỗ Hoàng Quân cười gượng gạo nói.
" Anh tỉnh rồi à…tôi…tôi đưa thằng nhóc ra ngoài, không làm phiền hai người nữa ".
Nói rồi anh ta cười cợt rồi lôi A Lỉnh ra khỏi phòng. Lúc này Bích Nguyệt cũng bị thanh âm vừa rồi đánh thức, cô khẽ dụi dụi mắt ngồi dậy, lại nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3333165/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.