Thần sắc của Đông Đông không được tốt. Lão Giang nói thời gian này anh ấy phải nghỉ ngơi nhiều, mỗi ngày tôi đều chăm sóc anh ấy rất cẩn thận.
Tôi lo lắng cho bệnh tình của Đông Đông, muốn ở gần anh ấy. Nên quyết định ở lại nhà Đông Đông trong nhiều ngày.
Mấy ngày đầu, ngày nào tôi cũng dậy rất sớm, giúp anh ấy thay băng gạc vết mổ, cùng anh ấy ăn sáng.
Có một hôm tôi bị giật mình giữa giấc, trong lúc lơ mơ, vừa mở mắt đã thấy Đông Đông đang nửa nằm nửa ngồi bên cạnh tôi đọc sách.
Đầu tôi gối lên cánh tay phải của anh ấy, cánh tay trái đang cầm một cuốn sách chiến lược kinh doanh, nhìn thấy tôi thức giấc, Đông Đông nói: “Còn sớm, em ngủ thêm đi, lát anh gọi dậy rồi anh đưa đi ăn sáng.”
Kể từ ngày hôm đó, tôi Đông Đông với An Nhi mỗi ngày đều cùng nhau ra ngoài ăn sáng, sau đó cùng đưa con bé đến trường học.
Đưa tiểu công chúa đi học xong tôi với Đông Đông lại ghé đại quán cafe nào đó, nhâm nhi ly cafe sáng rồi lại trở về biệt phủ Đông Gia. Đông Đông làm việc của anh ấy, tôi làm việc của tôi.
Lão Giang thi thoảng qua qua lại lại nơi đây, lúc ông ấy đến tôi chẳng hỏi được gì về vết thương của Đông Đông, vốn dĩ Đông Đông cũng không cho ông ấy nói.
Đông sang, xuân qua rồi cũng sắp tới hè. Xem ra, tiểu công chúa sắp được nghỉ hè.
…
Đầu tháng sáu,
Vừa mới bước ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/3518234/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.