Ngoài cửa chính có nhân viên đón lấy thiệp mời của quan khách, tôi cũng không ngoại lệ, sau đó họ dẫn tôi đi vào trong.
Còn chưa tới giờ khai tiệc nhưng quan khách đã tụ tập gần đủ rồi.
Đi dạo khắp nơi muốn tìm một chỗ nào đó đánh một giấc, đợi đến lúc khai tiệc sẽ đến tặng quà, thử chút thức ăn của khách sạn bậc nhất rồi sớm chuồn về, đi cao gót lâu cũng khiến đôi chân tôi mỏi rã rồi
Vòng vèo hồi lâu mà vẫn không tìm được phòng, đúng là đen đủi mà.
Đương lúc chuẩn bị quay về đại điện thì ta bỗng nhận ra mình không tìm được phương hướng. Tìm trong tay áo mới phát hiện nhánh Mê Cốc đã không còn. Hay rồi đây, dựa vào bản lĩnh nhận đường của ta thì đừng nói là khai yến, trước khi yến tiệc kết thúc mà có thể kịp quay về là đã phải tạ ơn trời đất lắm rồi. Cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ còn cách đi bừa tìm đường mà thôi.
Đi một hồi lại lân la tới hồ bơi phía sau khách sạn, khách sạn này kết cấu hết sức hài hòa với phong cách như là một tòa cung điện, khắp nơi một màu vàng óng, sáng rực long lanh. Có đi lạc nơi đây bao lâu cũng không muốn trở ra.
Đang mân mê với sự hoành tráng nơi này, tôi đã vô tình gặp ngay một tiểu công chúa đáng yêu.
Cô bé có làn da trắng hồng, trên đầu thắt hai bính xinh xắn, mặc một chiếc đầm xoè màu hồng phấn.
Nhìn nó có chút gì đó rất quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/2438456/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.