Cho dù thế nào thì tôi cũng là người trong sạch, thời gian quen Khải Ly cũng không dài, gặp nhau không nhiều, tình cảm cũng chỉ là mới chớm, đến cái nắm tay còn chưa có thì có gì để nhung nhớ nhau đâu chứ, lần này Khải Ly tới đây phần lớn lo sợ sự nghiệp của gia đình anh ta vì Trà Chúc mà trở nên trắng tay.
Trong lòng đắn đo, tôi hỏi Đông Đông: “Anh có muốn ra ngoài một chút cho thoáng không?”
ANH ta không thèm trả lời tôi nửa lời, đưa tay vào túi quần lấy điện thoại ra lướt lướt.
Khải Ly đi qua phía đối diện Đông Đông, dường như muốn lại gần tôi thêm chút: “Chiêu... à không, Bạch Dương, em thấy trong người thế nào rồi? Có muốn ăn gì không?”
Trời đất, anh ta đang làm cái quái gì thế này? Xem Đông Đông như người vô hình thế này. Có còn muốn giữ cái ghế chủ tịch của mình không vậy.
Tôi cười cười: “Tâm ý của anh tôi xin nhận, nhưng tôi là người đã có hôn ước, anh đã có gia đình, cái việc quan tâm chăm sóc ai đó anh nên dành cho vợ mình thì hay hơn đó.”
Khải Ly đờ đẫn nhìn tôi một hồi, thở dài một tiếng, rồi vỗ nhẹ lên vai tôi, sau đó quay người đi ra khỏi phòng.
Tôi muốn ngủ một giấc để khôi phục tinh thần, nói chuyện với Khải Ly có chút mà thấy mệt quá rồi, lúc bất tỉnh rồi thì không sao, nhưng tỉnh rồi ngủ lại mà thấy có người đang ngồi cạnh, thật tình là không tự nhiên là mấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/2438381/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.