Đó là tôi và Đông Đông.
Đông Đông vừa chải tóc cho tôi vừa hỏi: “Em thấy nơi đây thế nào? Có giống với ngôi nhà mơ ước của em không?”
Tôi nói: “Đôi khi em muốn sống một cuộc đời bình yêu. Ngồi bên người mình thương, kể những câu chuyện ngày thường, nghe nhạc và uống trà. Cứ thế thôi chẳng lo lắng gì, ấy thế mà giờ em đã thực hiện được rồi. Em vui lắm!”
Đông Đông nói: “Mỗi ngày chúng ta sẽ trồng cây, chăm sóc cây, vun vén cho vườn của chúng ta có nhiều cây ăn trái, nhiều rau xanh sạch. Khu vườn của chúng ta giống như tình yêu của chúng ta."
Tôi cúi người xuống ôm cổ Đông Đông, anh ấy quay đầu lại, chúng tôi nhìn nhau âu yếm hồi lâu.
Sau đó chúng tôi trao nhau nụ hôn nhau say đắm.
Mấy ngày sau đó, lúc tôi đang làm vườn, Đông Đông từ trong nhà đi ra dặn dò: “Em tạm thời ở đây dưỡng thai nhé, anh sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để về với em sớm nhất. Thời gian này vất vả cho em rồi, anh sẽ sớm dạn chính ngôn thuận đưa em về nhà, cho em một danh phận, để em không phải thiệt thòi khi yêu anh.”
Dứt lời Đông Đông lấy một chiếc điện thoại từ trong túi quần đưa cho tôi: “Nếu lúc nào thấy buồn hay nhớ anh thì gọi cho anh, nếu ở gần hoặc không quá bận việc, anh sẽ về với em. Nếu bận anh sẽ cố gắng nói chuyện với em cho em không cảm thấy tủi thân vì cô đơn, có được không?”
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-nguoi-thua-ke/2438329/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.