Sau một trận phạt quỳ gối trên giường thì Phùng Hựu Đông mới tha lỗi cho Chiêu Vũ. Lúc này, cả hai nằm bên nhau, cô vẫn nhất quyết cho hắn xem đoạn video tối đó, mặc dù đã nói bao nhiều là không cần.
“Hựu Đông…”
“Sao lại trốn trong rèm?”
Chiêu Vũ buông bỏ điện thoại trên tay xuống, vòng qua thắt lưng ôm hắn, lí nhí nói: “Sợ…!”
“Sợ nhưng vẫn bỏ đi, sao lúc đấy không nhát gan như bây giờ?”.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||
Gan của cô thực sự rất bé, nhưng chuyện đấy thì…
Đột nhiên kể tội: “Em gọi anh không nghe!”
“Chuyện gì thì cũng nên gặp mặt trực tiếp, nói qua điện thoại không đủ thành ý.”
Chiêu Vũ phồng má hờn dỗi, ánh mắt lại va vào hình xăm trên ngực của Phùng Hựu Đông, bàn tay êm ái vuốt nhẹ lên đó, khẽ nói: “Anh không nói, làm người ta tưởng…”
“Tưởng gì?”
“Tưởng anh đã có người thương trong lòng, còn sợ sau khi cô ấy trở về em phải ra đi nữa.”
Phùng Hựu Đông bật cười rõ lên, yêu chiều vuốt ve tấm lưng của Chiêu Vũ, sau đó đặt nụ hôn lên trán.
“Sao lúc đấy không nói?”
“Ai mà dám nói…”
Lúc đó cô sợ hắn muốn xỉu, làm gì dám tỏ tình bảo là “em yêu anh!”.
Chỉ nghĩ có bấy nhiêu đó thôi mà da mặt của Chiêu Vũ đã ửng đỏ, thú thật thì khi nãy cô sợ hắn gần gũi với phụ nữ nên mới đủ mạnh dạn xuất hiện, chứ không thì…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-lo-lan-van-vuong/3395331/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.