Tiếng chuông báo thức reo vang lúc sáu giờ ba mươi phút sáng, An Đình Chiêu Vũ ngọ nguậy thức giấc trong vòng tay ấm áp của Phùng Hựu Đông, hắn cũng chậm chạp mở mắt, hai hàng chân mày đen rậm lập tức chau chặt, cau có khó chịu rõ ràng.
“Xin lỗi, anh ngủ tiếp đi.”
Chiêu Vũ nhanh nhẹn trườn người với tay cầm lấy điện thoại, lập tức tắt chuông báo thức và ngồi dậy.
Tấm lưng ong trần gợi cảm phơi bày trước ánh mắt nóng bỏng của Phùng Hựu Đông, làn da trắng mịn in hằn nhiều dấu hôn đỏ chót do hắn đêm qua in ấn để lại.
Thú thật, chỉ muốn đè cô xuống giường ức hiếp!
Chẳng biết cô nhận được tín hiệu gì từ hắn, nhưng sau đó cô gấp gáp xuống giường, dứt khoát chạy vào phòng tắm với thân thể trần trụi, không hề quay đầu hay ngó ngàng đến hắn.
Hơn bảy giờ sáng, cả hai đã có mặt ở phòng ăn và cùng nhau dùng bữa. Lúc này, Chiêu Vũ lén lút ngẩng lên nhìn Phùng Hựu Đông xong rồi cụp mắt tránh né, làm liên tục mấy lần cuối cùng hắn cũng chú ý, âm điệu cứng rắn lên tiếng: “ Muốn nói việc gì? ”
“Cuối tuần tôi có được đi cắm trại không?”
Hắn lập tức buông bỏ cây nĩa xuống dĩa, sắc mặt lạnh lùng nghiêm túc mặc nhiên không thay đổi, lấy khăn lau miệng và cầm tách cafe lên uống, hỏi tiếp: “Thực sự muốn đi sao?”
“Vâng!”
Ánh mắt của hắn có chút băng khoăn thoáng qua, dè dặt hỏi rõ: “Có con trai không?”
Con ngươi đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-lo-lan-van-vuong/3395286/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.