🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta thích nói nhảm, vì thế mà chịu không ít thiệt thòi.



Nhưng ta c.h.ế.t cũng không thay đổi.



“Được, ngươi tự xưng là cửu ngũ chí tôn, đại bất kính, phải c.h.é.m đầu đấy.”



Ta nhào vào trên người hắn, khuỷu tay chống trên n.g.ự.c hắn, nó cứng rắn, phập phồng quá chừng.



Dưới thân hắn là tấm đệm mềm, ta nằm trên người hắn, ở trong thùng xe kín mít này.



Còn hơi nóng, có chút không thích hợp.



Nhưng hình như người xấu hổ không phải ta.



“Ngươi đứng dậy cho ta.”



Khuôn mặt tuấn tú của Thương Quan giờ phút này vì tức giận mà đỏ lên, môi vừa mở ra lại khép, môi đỏ răng trắng, trông rất đẹp mắt.



“Không đấy.”



Ta cười tủm tỉm, còn dùng ngón tay nâng cằm hắn lên.



“Là ngươi kéo ta, lần này lại bảo ta đứng dậy.”



“Có biết cái gì gọi là mời thần đến thì dễ, tiễn thần đi thì khó không!”



Nhưng hình như ta đã quên, hiện giờ nội lực của hắn đã khôi phục được bảy tám phần.



Vậy nên khi bị ném xuống đất, đầu óc ta vẫn còn ong ong.



Không hổ là thiếu chủ Vạn Cương môn, mạnh quá đi.



Đến lượt ta bị hắn đè xuống.



Tấm đệm rất mỏng, ván gỗ cứng làm lưng ta đau.



Tóc hắn bị ta giật rối, vài sợi tóc rũ xuống quét lên mặt ta.



Giống như mèo cào.



Còn thơm nữa.



Bầu không khí hơi mập mờ.



“Xem ra công lực của ngươi thật sự khôi phục rồi.”



Ta muốn tách bàn tay bị hắn cố định

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-co/3742761/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhân Duyên Cổ
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.