Đặng Duy Khiêm như đọc được ý nghĩ qua ánh mắt đối phương, anh chưa trả lời câu hỏi của cô ngay mà bảo:
– Đang trong giờ làm việc mà cô nói chuyện điện thoại với bạn tập trung quá đấy, tôi gõ cửa cũng không biết gì.
– Dạ?
– …
– Anh có gõ cửa ạ?
Thư Kỳ chỉ dám nói lí nhí câu hỏi trong cổ họng, vậy mà Duy Khiêm vẫn đoán ra thông qua khẩu hình miệng của cô. Anh nói:
– Cửa không đóng mà khép hờ, gõ 2 tiếng không thấy cô lên tiếng nên tôi tự đẩy cửa vào luôn. Chắc cô không cho rằng tôi quá tự ý, xâm phạm quyền riêng tư của cô đâu nhỉ?
Kể cho có suy nghĩ đó Thư Kỳ cũng không dám thừa nhận. Cô gượng cười đáp:
– À… vâng ạ. Anh tìm em có chuyện gì vậy ạ?
– Hợp đồng với Công ty An Bình, Đình Phong giao cho cô soạn cô đã làm xong chưa?
Lúc này Thư Kỳ mới sực nhớ đến bản hợp đồng đó được Đình Phong giao nhiệm vụ cho cô tối qua nhưng cô quên mất đến giờ vẫn chưa soạn được chữ nào. Thư Kỳ tự trách bản thân vì tâm trạng không vui làm ảnh hưởng đến công việc:
– Em xin lỗi, em chưa soạn xong. Giờ em sẽ làm ngay ạ.
Duy Khiêm có chút không hài lòng, giọng điệu lạnh lùng:
– Nhanh đi, đừng quên chiều nay có cuộc họp với đối tác.
– Vâng.
Sau khi anh rời đi, Thư Kỳ lập tức bắt tay vào làm việc. Ở bên này, Duy Khiêm nhớ đến câu chuyện Đình Phong vừa kể và cả cuộc nói chuyện qua điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-an-bai/267353/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.