Họ đứng bên cửa một hồi.
Sự im lặng của Hứa Huy mang ý nghĩa riêng.
Cuối cùng vẫn là Bạch Lộ mở miệng, hỏi Hứa Huy: “Hôm nay nguyên ngày cậu đều ở nhà sao?”
Hứa Huy vò vò tóc, so với sự dè dặt của Bạch Lộ, cậu có vẻ tuỳ ý hơn nhiều. Cũng không biết chợt nhớ tới cái gì, Hứa Huy thì thầm: “Em không biết à?”
Bạch Lộ hơi hé miệng, ngước mắt. Hứa Huy đứng từ trên cao nhìn xuống, khoé miệng mang một nét cười nhạt.
“Hôm qua tôi nghe điện thoại, không phải em đã nghe rất cẩn thận à?” Bạch Lộ giống như bị phát hiện ra gì đó, đầu lại bất chợt cúi xuống.
Hứa Huy cười cười, đang tính nói gì, bị một cái hắt hơi của Bạch Lộ cắt ngang.
“Xin lỗi.” Bạch Lộ vội vàng che miệng, sụt sịt mũi. Hơi ngại ngùng xoay người đi, giọng mũi rất nặng, nói: “Vậy mình không làm phiền cậu nữa, mình đi đây.”
Hứa Huy gọi Bạch Lộ lại, nhíu mày.
“Bệnh của em vẫn chưa khỏi?”
Bạch Lộ cúi đầu, khẽ nói: “……. Ừm, xin lỗi.”
Hứa Huy cảm thấy hoang đường, “Cái này em xin lỗi tôi làm quái gì.”
Bạch Lộ vẫn giữ tư thế che miệng, không nhúc nhích. Hứa Huy nghiêng người chừa chỗ, nói: “Vào trong nghỉ ngơi một lát đi.”
Bạch Lộ khẽ gật đầu, theo Hứa Huy vào trong nhà.
Hứa Huy đến bên sô pha, lại cầm thuốc lá trên bàn lên hút. Bạch Lộ ngồi ngay ngắn một bên trên chiếc ghế.
Bạch Lộ nhìn góc bàn, khoé mắt thấy Hứa Huy đang ngồi tự lo hút thuốc, vò đầu tóc, ngáp mấy cái. Cô tuy là đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/5645/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.