Bạch Lộ ngồi trên khán đài, cúi đầu ngây người.
Cô hơi buồn ngủ, âm thanh ồn ào của trống chiêng và tiếng hò hét cổ vũ không hề làm cho cô cảm thấy tỉnh táo hơn chút nào.
Ngày thứ hai của đại hội thể thao, Bạch Lộ gật gà gật gù.
Tối qua về nhà quá muộn.
Ăn xong cơm, Tôn Ngọc Hà và Nhỏ Huệ liền rời đi, còn lại hai người, Bạch Lộ theo Hứa Huy đi dạo trong khu phố đi bộ.
Cô nhìn giờ, nói phải về nhà.
Hứa Huy đứng đầu đường vẫy một chiếc taxi, Bạch Lộ nói: “Mình ngồi xe buýt về.”
“À.”
Tài xế thấy không ai lên xe, lại lái đi mất.
“Ngày mai có bận không?”
So với cậu ta, Bạch Lộ rất khô ráo thoải mái.
Thật ra hôm nay khí trời không đến nỗi, gió thu thoáng mát, còn không bị nắng quá gay gắt. Sợi tóc sau lưng của Bạch Lộ bị gió thổi nhẹ nhàng phất phơ trước mặt.
“Sô cô la của cậu.” Bạch Lộ nói.
“Vẫn nhớ à, tớ chỉ giỡn mà thôi.” Miệng tuy nói thế, tay của Ngô Hãn Văn thi vẫn cầm lấy sô cô la.
Sô cô la Dove Silk, từng viên tròn trong một chiếc hộp con.
“Cám ơn cậu đã giúp tớ.” Bạch Lộ nói.
Ngô Hãn Văn từ từ ổn định hơi thở, hít sâu, nói: “Được đó được đó.”
“Đợi lát nữa tớ ở lại giúp nhé, có phải cần dọn khán đài không.”
“Đúng là cần dọn……” Ngô Hãn Văn ngoảnh đầu nhìn Bạch Lộ, “Nhưng mà cũng không bắt buộc phải ở lại, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dong-hoa-kim-ngan/1908285/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.