Dịch giả: quantl
Hậu Nghệ, bạch y thắng tuyết, lãnh tĩnh cô tịch, đại cung trong tay như vầng trăng tròn.
Trong sơn lâm u ám, thiên địa nguyên khí vô hình điên cuồng tụ về phía cây cung trong tay y, đại cung đen kịt giống như là vực sâu biển rộng, thôn phệ linh khí vô tận mà lại vẫn yên tĩnh đến đáng sợ.
Bỗng nhiên thiên địa nguyên khí đông lại, một mũi tên màu đen chợt xuất hiện.
Hậu Nghệ không nói nửa câu đã bắn mũi tên ra ngoài, mặt như sương lạnh, cô tịch như màn đêm.
Tuy thân thể Nam Lạc đã đi xa nhưng tinh thần hắn vẫn nằm trên người Hậu Nghệ. Hắn có cảm giác không thể chạy trốn nổi, tựa như cho dù có trốn tới đâu cũng chẳng thể tránh nổi mũi tên này.
Ngay khi mũi tên rời dây, Nam Lạc đã độn ra ngoài, hắn khắc chế cái cảm giác này trong lòng mình, cố gắng ẩn độn.
Chỉ là khi hắn mới ẩn vào hư không mũi tên như một tia chớp đen đã tới sau lưng, tựa hồ như không hề bị độn thuật đánh lừa, truy đuổi theo Nam Lạc, bấy giờ Nam Lạc biết dù mình có độn thế nào cũng không thể tránh được một mũi tên này.
Thanh Nhan kiếm lại lần nữa rời vỏ, kiếm mang giống như sắc mặt Nam Lạc, trắng bệch mà quyết tuyệt.
Thanh Nhan kiếm đã ngăn cản, người đã bay lên, nhưng mũi tên kia vẫn đâm thẳng về tim hắn.
Đúng lúc này một lớp sương xám từ trên người Nam Lạc tràn ra, trong sương xám có một con sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-ky-nguyen/2239748/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.