- Nghĩa phụ?
Cổ họng Phục Thương vang lên tiếng gầm nặng nề, lặp lại từ đó, vẻ mặt không rõ là bi hay nộ hay chế giễu, Tinh Hà quanh người hắn giống như những con rắn lớn quấn chặt, không ngừng thít lại, nhưng bị khí tức cuồng bạo của hắn đánh bật ra liên tục!
- Nghĩa.. nghĩa phụ…
Phù Bảo Chính run rẩy nói:
- Người còn nhớ con không? Con là Bảo Chính đây! Đích thân người đặt tên cho con, để con bảo vệ chính đạo..
- Bảo Chính, nghĩa tử của ta?
Sự châm chọc trên vẻ mặt Phục Thương càng thêm rõ rệt, lẩm bẩm:
- Bảo vệ chính đạo? Đúng rồi, ngươi lê đít tới dưới trướng ta, là ta bảo ngươi chuyển thế tới bộ lực của ta, ta nhận ngươi làm nghĩa tử, truyền thụ cho ngươi công pháp tuyệt học… Lúc nào ta cũng nghĩ, rốt cuộc ta đã thu nhận cầm thú gì làm nghĩa tử? Ta là tội nhân.
Phù Bảo Chính dựng tóc gáy, Phong Thần Vĩnh thì tươi cười, lắp bắp nói:
- Hoàng thái tử, ta là Phong Thần Vĩnh của Hầu Điểu Bộ, ngài còn nhớ không? Chúng ta là đồng tộc, là huyết thân, ta không phải chuyển thế…
- Nhớ chứ, đương nhiên ta nhớ ngươi…
Con mắt khổng lồ của Phục Thương phản chiếu thân ảnh của hai người, nói nhỏ:
- Khi ta gặp ác mộng thường xuyên thấy cảnh tượng các ngươi đồ sát đồng tộc. Ta còn nhớ tiếng cười khi các ngươi giết chết đồng tộc, còn nhớ vẻ mặt của các ngươi… Mỗi khi nhớ tới ngươi còn hung tàn hơn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-dao-chi-ton/3178884/chuong-1486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.