Thời gian trôi đi thật nhanh. Chẳng mấy chốc năm học lớp mười một đã kết thúc. Ngồi sau xe Lâm Chấn Phong, Châu Vân Du ngước nhìn lên bầu trời và vô tình bắt gặp những chùm phượng vĩ đỏ rực. Cây lá tháng sáu xanh tươi. Nắng đầu hè tràn về rạng rỡ. Mùa hạ cuối cùng cũng đến rồi.
Lâm Chấn Phong đang thong dong đạp xe đưa cô về nhà thì bỗng dừng lại dưới một bóng mát. Hắn rút chiếc mũ lưỡi chai trong balo mình ra và đội lên đầu Châu Vân Du.
- Giữ sức khoẻ chút đi, em mà say nắng là anh lại phải chăm chết mệt. - Lâm Chấn Phong cằn nhằn.
Cô chỉ nhún vai:
- Biết làm sao giờ, em lỡ say nắng mất rồi.
Hắn nhướng mày, vội cúi xuống rồi ghé sát lại gương mặt nhỏ của Châu Vân Du. Lâm Chấn Phong chạm trán mình lên vầng trán cô. Hai đôi mắt đối diện nhau, chỉ cách vài xăng ti mét. Vẫn giữ nguyên tư thế ấy, hắn nói:
- Thân nhiệt ổn mà?
Cô nhóc cong khoé mắt, mỉm cười ngọt ngào mà đáp lại:
- Là say nắng anh đấy, đồ ngốc.
Lâm Chấn Phong rất giận khi thấy Châu Vân Du liên tục trêu đùa trái tim mình dễ như trở bàn tay. Lần nào cũng vậy, hắn không thể chịu nổi những lời đường mật của cô nhóc. Nội tâm sắt đá lập tức muốn gào thét và tan chảy ngay vì cô. Sẵn tiện khoảng cách sát gần này, hắn vứt bỏ hết nghị lực rồi trực tiếp hạ môi xuống cái miệng nhỏ đào hoa của Châu Vân Du.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915695/chuong-65.html