Đêm hôm ấy, trước khi trở về sau buổi tiệc nhỏ, Lâm Chấn Phong cùng Châu Vân Du đi dạo trong vườn. Hắn đan tay cô và khẽ đung đưa trong gió khuya. Lòng hắn chợt cảm thấy bình yên đến lạ. Trăng trên trời tròn vành vạnh lại sáng trong vô ngần. Bước đi bên cô, Lâm Chấn Phong thấy khu vườn đêm nay nhiều trăng quá. Trăng trên trời, trăng trong tay, trăng tròn xoe nơi đôi mắt. Vầng trăng nào cũng thật tinh khôi.
- Giá mà em bớt xinh lại thì anh đã đủ nghị lực để ra về sớm hơn rồi. - Không kiềm nổi rung động, hắn liền quay sang trách móc cô.
- Giá mà anh đừng về. Em muốn chơi với anh mãi thôi. - Cô nhóc thật thà nói.
Cả hai nhìn nhau, cùng bật cười.
Lâm Chấn Phong đột nhiên hỏi Châu Vân Du:
- Năm sau em muốn thế nào đây?
- Ý anh là...
- Tuổi mười bảy của em và tuổi mười tám của anh, tất cả sẽ trôi qua duy nhất một lần. Vậy giờ nếu em muốn mình cùng tiến, chúng ta hẹn ngày cầm giấy trúng tuyển đại học trên tay. Còn nếu em muốn chơi bời cho hết thời học trò, anh cũng có thể chiều theo ý em. Chọn đi nhóc con, dù là quyết định nào thì thanh xuân nhất định phải sống thật trọn vẹn.
Lắng nghe chất giọng trầm ấm của hắn vang lên bên tai, Châu Vân Du mơ màng chìm vào những suy tư trong tâm trí. Quả đúng như lời hắn nói, năm tháng cuối cùng của thời thanh xuân đã đến rồi. Kì thi tốt nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915692/chuong-66.html