Chính đám cháy này sẽ thật sự thiêu sống tất cả trước khi có người thắng kẻ thua. Không thể chấp loại liều mạng, hai gã nghiện ấy cùng lúc nghiến răng và cay cú chạy ra ngoài hòng thoát thân. Lâm Chấn Phong cũng tức đuổi đuổi theo, cố né qua lửa, xuyên qua khói mà tìm đến hành lang dài. Thế nhưng vừa kịp lết khỏi căn phòng bị cháy, hắn đã không còn đủ sức mà ngã gục xuống, thoi thóp thở dốc. Khói kẹt đắng khét trong phổi hắn. Đôi mắt dần mờ đi, Lâm Chấn Phong chỉ biết cúi rạp dưới sàn mà ho khan. Những vết bỏng, vết bầm đến lúc này đây mới thật sự đau rát vô cùng.
Tiếng bước chân bỗng từ đâu vang lên, càng lúc càng tiến lại gần Lâm Chấn Phong.
- Phong! Anh có sao không? - Châu Vân Du hoảng hốt quỳ xuống cạnh bên và lay người hắn.
Hắn lờ đờ ngước mắt lên. Toàn thân đã bầm dập và lem nhem toàn nhọ đen lẫn máu đỏ. Gắng gượng ngồi dậy, Lâm Chấn Phong bất ngờ ôm trọn cô nhóc vào lòng. Hắn run rẩy siết chặt lấy tấm thân tàn tạ của cô, gục mặt lên mái đầu rối bời của cô. Gương mặt hắn nhăn lại xót xa:
- Xin lỗi. Xin lỗi em. Đều do anh không thể bảo vệ được em...
Châu Vân Du chua chát mỉm cười. Cô cũng vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng của Lâm Chấn Phong, đáp lại:
- Anh đã làm rất tốt mà Phong. Không phải lỗi của anh. Không phải lỗi của em. Chúng mình yêu nhau cũng không hề có lỗi. Chỉ là...
Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-co/2915672/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.