Dịch: LTLT
Hành lang im lặng vài giây.
Giải Lâm ngồi xổm đối diện Trì Thanh, rất muốn vươn tay xoa đầu anh, nhìn dáng vẻ ưa sạch sẽ đang phát tác của anh cũng cảm thấy rất dễ thương: “Nhà cậu sao lại có mèo vào?”
Trì Thanh xác nhận nhiều lần trên người mình có còn lông mèo không, vì phủi không sạch mà bực bội: “Nhất thời lên cơn thả cho vào, nói đúng hơn thì có thể là đầu tôi bị úng nước.”
Bình thường có rất ít đồ vật chủ động đến gần Trì Thanh.
Tên điên họ Giải trước mặt được tính là người đầu tiên.
Con mèo kia là thứ hai.
Không biết có phải mắt của con mèo đó không tốt không, không nhìn thấy Trì Thanh rất muốn xách cổ ném nó ra ngoài à?
Lúc Nhậm Cầm đưa balo đựng mèo cùng một vài vật dụng cần thiết cho Trì Thanh, cô có giới thiệu con mèo này sợ người lạ, không dám đến gần cô, có thể sẽ trốn vào một góc nửa ngày không chịu ra. Nhưng Trì Thanh mới đeo găng tay mở balo ra thì con mèo “sợ người lạ” kia lại vô cùng nhiệt tình, chẳng sợ người lạ nhảy bổ về phía anh, dọa anh lùi về sau trốn mới miễn cưỡng trốn được.
Sau đó một người một mèo không ngừng giằng co trên sô pha, Trì Thanh rời khỏi sô pha, định về phòng ngủ khóa cửa sổ lại, một người một mèo giống như đang thi chạy, lúc Trì Thanh đụng vào cửa phòng vẫn chậm một bước.
“…”
Cuối cùng, Trì Thanh lấy ra cây trêu mèo từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-cach-nguy-hiem/3357265/chuong-80.html