Thẩm Nam trong mắt anh thấy được bản thân đầy tự ti mặc cảm.
Thật sự năm đó chuyện Khương Nhạn Bắc giúp cô sửa kế hoạch nghiên cứu đã từng khiến cô có suy nghĩ – nếu vậy thì đi du học thật đi, biến thành người nghiêm túc học hành, giống như anh.
Đôi nam nữ tha hướng đất khách quê người, không chừng sẽ có chút gì nảy nở.
Huống hồ cô cũng chán ghét bản thân năm đó. Hư hỏng, cố chấp, mơ hồ ngập trong phóng túng, điều khiến cô vui vẻ càng ngày càng ít, dưới vẻ xinh đẹp chỉ còn linh hồn mục nát.
Kỳ nghỉ đông kia, mặc dù hai người đều là người thành phố nhưng mãi cho đến gần đến năm mới hai ngày mới về nhà. Hai tuần nửa tháng, cùng nhau lên thư viện rồi ăn cơm, dù không nói với nhau mấy câu, cũng không tính thân thiết nhưng tuyệt đối cũng không phải bạn học xa lạ.
Loại cảm giác này khiến Thẩm Nam rất vui vẻ, dù rất giả tạo nhưng cũng đủ khiến cô ném chuyện Thẩm Quang Diệu cùng tiểu tam lên chín tầng mây.
Nhưng niềm vui giả dối này chỉ kéo dài hai tuần.
Trước năm mới một ngày, dưới sự thiên hô vạn hoán của Thẩm Quang Diệu, Thẩm Nam cuối cùng cũng về nhà. Biệt thự lớn như vậy, ngoài trừ dì giúp việc, chỉ có bọn họ. Thẩm Nam đối với điều này khá hài lòng, cùng Thẩm Quang Diệu trải qua một đêm giao thừa hòa thuận khó có được.
Nhưng đến ngày mồng hai, Thẩm Quang Diệu vẫn dẫn Trần Cần trở về.
Lúc này Trần Cần đã là vợ hợp pháp của ông, trong bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-bay-huong-nam/1818165/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.