Dục vọng bị bỏ qua không nhìn khẽ run rẩy, còn thiếu một chút là được giải phóng a! Toàn thân đều bị khoái cảm không có chỗ phát tiết mà sắp bùng nổ, Tomoya chỉ biết ôm nỗi hận trừng mắt vị vương tử điện hạ âm tình bất định này.
“Ánh mắt này của anh sẽ làm ta lập tức muốn xỏ xuyên qua anh.”
Tomoya lập tức quay mắt đi, nếu có thể liền chấm dứt như vậy thì tốt biết bao?
“Anh đã quên ta thường nói cho anh, nếu mỗi lần đều giải phóng nhanh như vậy, ta sẽ không hưởng thụ đến lạc thú. Cho nên… Hôm nay xin mời anh nhẫn nại.”
“Nhẫn nại… Nhẫn như thế nào?”
“Rất đơn giản, tựa như vậy này.”
Mahathir Di gỡ xuống dây lụa đang buộc trên đầu mình xuống.
Tomoya vẫn không hiểu cậu muốn làm cái gì.
“… Cậu, cậu muốn làm cái gì? Mahathir Di? Lấy dây lụa… A…”
Mahathir Di cư nhiên dùng dây lụa cột vào tính khí đang sắp bùng nổ giữa hai chân Tomoya, đây đã không phải dùng kích hách là có thể hình dung, Tomoya trăm triệu không nghĩ tới dây lụa còn có loại công dụng này… Không, là không nghĩ tới Mahathir Di cư nhiên sẽ có loại ý tưởng này…”
Anh kinh ngạc trừng lớn mắt.
“Vì sao?”
“Ai bảo sức chịu đựng của anh không đủ? Không làm như vậy anh sẽ không thể nhẫn nại.”
“Sẽ không… Chứ…”
“Anh hãy ra sức lấy lòng ta đi, ta đáp ứng anh sau khi làm xong một lần sẽ cởi ra.”
“Không cần… Cậu nhanh cởi ra đi…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-tinh-vuong-tu-dich-nguy-hiem-kich-tinh/2544871/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.