Du thuyền xa hoa màu trắng lênh đênh trên biển giữa trời tháng năm, hướng tới một chỗ khác phía chân trời, nhàn nhã trôi nổi trên biển. Giờ phút này, Mahathir Di đang ở trong một gian phòng trên thuyền.
Selleck thân là thị vệ trưởng của vương thất vương quốc Yaru, một vương quốc dầu mỏ nhỏ ở Ả rập, ngay cả cửa cũng không kịp gõ đã vội vàng xông vào.
“Mahathir Di điện hạ, Tomoya tiên sinh lại chạy trốn.”
Vương tử điện hạ vốn đang xử lý một lượng lớn văn kiện vừa nghe thấy thị vệ trưởng nói liền vội dừng tay.
“Thần đã phái tất cả thuyền viên đi tìm, trước mắt vẫn chưa rõ ở đâu.”
“Ý của anh là không tìm thấy?”
“Đúng vậy. Bởi vì chiếc thuyền này hoàn toàn do máy tính chỉ đạo, cho nên không cần người lái. Hơn nữa muốn tìm trong một khoang thuyền lớn như vậy cũng phải tốm một ít thời gian.”
“Anh là nói thuyền này tuy rằng không cần nhiều người là có thể chạy với tốc độ siêu nhanh, nhưng lại lớn đến mức muốn tìm một người cũng không tìm thấy?” Trên mặt Mahathir Di không nhìn ra chút biểu tình gì.
“Thật sự xin lỗi.”
“Ta đã biết, còn lại liền giao cho anh.”
“Ngài muốn đi đâu?”
“Con mồi của ta muốn ta tự mình đi tìm. Sartre, Axiji, đi theo ta.”
Hai tên hộ vệ vội vàng đứng dậy đi theo mệnh lệnh của điện hạ.
(…)
Ngữ khí của Mahathir Di tuy rằng như hòa, nhưng Tomoya bị một tiếng trạc phá âm mưu trong lòng không khỏi trở nên cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-tinh-vuong-tu-dich-nguy-hiem-kich-tinh/2544869/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.