Hai giờ sáng cánh cửa phòng cấp cứu mới mở ra, các y tá nhanh chóng đẩy Ngô Hiểu đến phòng hồi sức tích cực. Cẩn Y chạy đuổi theo hụt hơi hỏi.
- Bác sĩ, anh ấy sao rồi, anh ấy...
- Tiên lượng của bệnh nhân rất xấu, người nhà chuẩn bị tinh thần đi.
Vị bác sĩ kia chạy đi ngay sau khi dứt lời, ca cấp cứu tiếp theo còn đợi anh ta đến. Cẩn Y chôn chân tại chỗ nhìn chiếc giường bệnh lướt qua người mình. Anh nằm ở đó, áo đã được cởi ra, toàn thân trắng bệch, mỏng manh như một tờ giấy. Y tá đưa anh vào phòng gắn các thiết bị hỗ trợ khắp người anh, Hàn Trạch sợ cô xông vào nên giữ chặt cô lại, mà cô có nào dám tiến lên thêm một bước, làm gì còn sức mà vùng vẫy nữa.
Cẩn Y trượt dài xuống cửa phòng hồi sức, mấy chữ "người nhà chuẩn bị tinh thần" như con dao đâm thẳng vào lục phủ ngũ tạng của cô rồi moi móc chúng ra ném mất. Cô vô dụng đến mức có một câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong đầu, mà không có cách nào trả lời được.
Phải làm sao đây?
- Cẩn Y… Cẩn Y…
Cô gái trẻ toàn thân lấm lem những vệt máu khô ngã xuống sàn gạch lạnh lẽo, sắc mặt trắng mỏng manh khiến người ta nhìn thấy cũng phải đau lòng, cứ ngỡ như nếu không kéo lên thì sẽ hòa luôn vào không khí rồi tan biến như làn khói bay.
…
Hai mắt Cẩn Y nặng trĩu, toàn thân rã rời, phải cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685608/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.