Diệp Lăng Lăng có thể nghe ra muôn vàn chất chứa trong từng câu từ ấy, cả đời anh ấy chẳng cần ai ngoài Vương Cẩn Y, cả đời cô cũng chẳng cần ai ngoài anh ấy. Yêu đương thật khó, Nguyệt Lão chỉ thành toàn cho người có đôi mắt sáng, còn những kẻ bị ghen ghét và thù hận che mờ thì mãi mãi chẳng có bến đỗ để dừng chân. Chân lý này đến lúc sắp nhắm mắt cô mới ngộ ra được… đã quá muộn rồi.
Diệp Lăng Lăng cầm khẩu súng lạnh lẽo lên tay, hỏi câu hỏi cuối cùng.
- Cô ấy đã đăng ký kết hôn với Ngô Hiểu, đã làm vợ của người khác, một ngày nào đó sẽ trả thù anh, dồn anh vào chỗ chết, anh vẫn sẽ yêu cô ấy sao?
Dương Phong trầm ngâm, tròng mắt bất động một lúc rồi khẽ đảo nhìn lên trần nhà giữ yên như vậy, lời nhẹ tênh từ trong miệng tuôn ra.
- Nếu một ngày cô ấy muốn giết tôi, tôi sẽ đưa súng cho cô ấy.
Dừng một chút, hắn lại nói.
- Và cả bao tay nữa.
Diệp Lăng Lăng siết chặt khẩu súng đến đỏ lừ lòng bàn tay, nhìn người đàn ông đã mất hết sự tự tin vốn có, gom hết máu trong tim quỳ lạy van xin để trao cho một người nhưng người đó sẽ chẳng bao giờ nhận lấy. Thậm chí một ngày nào đó sẽ hắt toàn bộ dòng máu đen ngòm ấy vào mặt anh, anh vẫn cố chấp mà đem hết lòng để yêu.
Vậy thì còn cơ hội nào cho cô nữa, chẳng còn gì nữa, kiếp này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685580/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.