Dương Phong cho tay vào túi quần dựa vào một thân cây nhìn Cẩn Y, khóe môi hắn hơi nâng, lộ rõ sự luyến tiếc.
- Anh định tiễn em về một đoạn nhưng bây giờ em đã có người tới đón rồi… em về đi.
Cẩn Y từ từ đứng lên, không nghĩ là hắn thật sự bỏ qua cho mình, khuôn mặt trắng nõn bị nắng làm hồng hai bên má, mắt hơi nheo lại nghi ngờ nhìn về phía Dương Phong. Hắn nhẹ cười khẽ chớp mắt gật đầu như bảo "hãy tin hắn."
Tiếng còi xe cảnh sát đến gần, Cẩn Y xoay mũi giày băn khoăn bước được hai bước, chợt cô quay lại nhìn Diệp Lăng Lăng đang còn ngồi bệt dưới tán cây hoè kia, rồi ngước lên nhìn Dương Phong nhẹ giọng.
- Anh… có thể đừng giết cô ấy có được không?
Thanh âm của cô chỉ cần gió thổi là bay nhưng hôm nay trời trong, lại không có gió nên nó đong đưa lọt vào tai của hai kẻ hung ác, một đứng và một ngồi. Diệp Lăng Lăng chỉ nhìn mũi giày của Cẩn Y không ngước lên thêm nữa, Dương Phong cười nhẹ ôn hòa hỏi lại cô.
- Em không hận cô ta sao?
Cẩn Y không suy nghĩ quá nhiều ngay lập tức trả lời.
- Hận hay không chưa phải lúc để nói nhưng tôi không phải là anh, chuyện gì cũng giải quyết bằng máu, chẳng một ai trên đời này đáng chết cả, cũng chẳng ai có quyền tước đoạt mạng sống của ai cả. Tôi biết anh đã chẳng thể quay đầu nhưng thật lòng mong… anh đừng giết người nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685576/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.