"Tiếng nhạc."
Còn chưa được 6 giờ sáng điện thoại của Ngô Hiểu đã reo inh ỏi, anh sợ Cẩn Y thức giấc liền kéo nhẹ đầu cô nép vào ngực mình rồi lấy tay bịt một bên tai của cô lại xong mới bắt máy. Anh nói rất nhỏ sợ cô nghe thấy.
- Có chuyện gì?
- Ngô tổng, tôi đang đợi trước cổng, công trình Vân Dung xảy ra chuyện rồi, có người treo cổ tự tử, còn để lại thư tuyệt mệnh nói là anh ép hắn ta.
Ngô Hiểu nhíu mày trầm ngâm, Cẩn Y cũng lờ mờ mở mắt, thấy sắc mặt anh không tốt liền lo lắng hỏi.
- Có chuyện gì sao?
Ngô Hiểu cúp máy, ôm lấy cô hôn một cái rồi nhỏ giọng dặn dò.
- Anh phải tới công ty một lát, em ngủ thêm chút nữa, nhớ đừng bỏ bữa, anh sẽ về sớm.
Cẩn Y ngồi yên trên giường nhìn trời vẫn còn rất sớm rồi nhìn anh bận rộn thay áo sơ mi. Cô hơi bất an lên tiếng hỏi.
- Có chuyện gì quan trọng sao? Nói em nghe đi.
Ngô Hiểu đeo đồng hồ vào tay, quay lại giường hôn cô thêm cái nữa nhẹ trấn an.
- Không có gì đâu, hôm nay anh có cuộc họp quan trọng, em muốn đi đâu chơi thì cứ đi, muốn mua gì cứ mua, thẻ tín dụng anh để trong ngăn bàn, mật khẩu là ngày hôm qua. Hà Đình sẽ bảo vệ em, thấy nhớ anh thì cứ gọi.
Anh trêu cô một câu rồi rời đi, cửa phòng khép lại rồi đột nhiên cô cảm thấy vô cùng trống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-phia-sau-em-la-anh/2685542/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.