Linh Thu xuống dưới bàn ăn ngồi chờ trước. Sở Hi cũng không quá lề mề, chỉ vài phút sau liền thấy hắn di chuyển xuống tầng, ngồi xuống chỗ đối diện Linh Thu.
Bữa sáng là salad, có cả trứng luộc cắt thành miếng gọn gàng, ăn cùng với bánh mì đen mà Linh Thu tìm được trong tủ. Sở Hi im lặng ngồi nhìn một lúc, sau đó cúi mặt lẳng lặng ăn ăn, Linh Thu cũng không làm khách mà tự nhiên ăn sáng cùng hắn.
"Linh Thu."
Đang gặm dở miếng bánh mì trên tay, đột nhiên Sở Hi đầu không thèm ngẩng, vẫn cúi mặt điềm đạm đưa salad vào miệng, lại chậm rãi gọi cậu một tiếng, Linh Thu tạm tha cho miếng bánh mì, theo tự nhiên đáp lại hắn.
"Dạ?"
"Nhà em có mấy người?"
Bàn tay thon dài trắng nhợt vẫn vô cùng thản nhiên dùng nĩa xúc salad lên một cách thành thạo, Sở Hi cứ như vậy mà đưa ra câu hỏi. Thế nhưng lúc này Linh Thu sau khi nuốt xong miếng bánh, cậu liền tạm gác lại chuyện ăn uống, chầm chậm trả lời.
"Hai người ạ, em và mẹ em. Mẹ em là mẹ đơn thân."
Linh Thu lúc này đột nhiên nảy sinh tâm tư gì đó, trầm ngâm một hồi như đang có vô vàn điều phải suy nghĩ, Sở Hi cũng không làm phiền, hắn chỉ nhạt nhẽo nói "ừm" một câu, không hỏi nhiều đến Linh Thu nữa.
Thế nhưng trong đầu hắn đang có suy nghĩ gì, trước giờ Linh Thu vẫn luôn khó xác định, cảm thấy tất cả đều phủ một màn sương mù mờ mịt.
Cậu không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-lai-dung-lui-ba-buoc/2683879/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.