Vĩ Luân im lặng vài giây, anh nở nụ cười rồi lắc đầu:
- Chuyện này anh không biết gì cả.
Dù anh bảo không liên quan đến nhà hảo tâm kia nhưng sâu trong lòng, Bạch Nhiễm đã có câu trả lời cho chính mình.
- Em biết vì anh không muốn gia đình em phải mang ơn, không muốn em nghĩ ngợi nhiều nên anh đã âm thầm giúp đỡ và che giấu danh tính.
Trước lời giải bày suy nghĩ của cô, Vĩ Luân vẫn một mực khăng khăng với khẳng định ban đầu:
- Bạch Nhiễm à, em nghĩ nhiều rồi, thật sự không phải anh...
Nếu cô đã nói đến mức này thì chắc chắn đây không phải sự đoán mò. Bạch Nhiễm hẳn đã biết được điều gì đó.
- Em đã vô tình nghe được cuộc điện thoại trao đổi giữa anh và bệnh viện. Anh không cần phải giấu em đâu.
Vĩ Luân đã muốn giấu nhẹm chuyện anh đứng ra lo tất cả chi phí phẫu thuật cho chị của cô. Nhưng nào ngờ giấu đầu lòi đuôi, bây giờ cũng chẳng thể chối được nữa.
- Như em đã nói, anh không muốn gia đình em cảm thấy mang ơn hay áy náy. Anh chỉ mong em vui vẻ đón nhận sự giúp đỡ của bạn trai mình.
Khi biết được Vĩ Luân âm thầm lo liệu toàn bộ chi phí phẫu thuật cho chị hai, Bạch Nhiễm đã rất muốn hỏi thẳng anh. Tuy nhiên cô hiểu anh làm mọi việc trong lặng lẽ là vì lo lắng cô sẽ cảm thấy mang ơn rồi nhất quyết tìm cách đền đáp.
Anh biết cô là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679612/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.