Tử Duệ đã rời khỏi nhà, nhưng chỉ khoảng ba mươi phút sau, Vĩ Luân chợt nhận được cuộc điện thoại từ em trai. Giọng nói của cậu nhóc rất nghiêm túc, anh chưa bao giờ thấy Tử Duệ nghiêm trọng như lúc này.
- Em đang ở sân bóng rổ gần chung cư. Anh đến gặp em một lát đi, em có chuyện cần nói với anh.
Đầu dây bên kia chỉ vẻn vọn thốt ra một lời dứt khoát rồi cúp máy. Anh vừa nghe đã cảm nhận được sự bất thường. Bạch Nhiễm ngây ngô nào biết gì, cô vừa pha xong cốc nước cam, nhanh chóng đặt lên bàn rồi bước đến ôm chằm lấy anh từ phía sau.
Vĩ Luân quay người lại, anh khẽ hôn lên trán cô, vì không muốn Bạch Nhiễm lo lắng nên tạm thời anh chưa nói cô biết Tử Duệ muốn hẹn gặp anh.
- Anh có việc ra ngoài một lát.
Ánh mắt to tròn nhìn anh, Bạch Nhiễm hơi ngạc nhiên vì lịch trình làm việc của Vĩ Luân đều được cô nắm rõ. Tối nay anh không có cuộc hẹn công việc, chẳng lẽ là chuyện đột xuất?
- Có việc gì quan trọng sao? Vậy có cần em đi cùng anh không?
Anh chạm vào má cô, nhỏ nhẹ đáp:
- Em cứ ở nhà nghỉ ngơi. Anh chỉ đi một lát, khi về sẽ kể với em sau.
Nói rồi Vĩ Luân lấy áo khoác và nhanh chóng rời khỏi nhà. Khi anh đến địa điểm, nơi cô và Đông Thúc từng hẹn nhau, buổi tối ở đây rất vắng người đến chơi bóng rổ nên vô cùng thích hợp để nói chuyện.
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-mat-cham-moi-anh/2679610/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.