Mùi thuốc sát trùng quện cùng mùi của Đoàn Sơn Nhu có vẻ hơi lạ lẫm.
Long Cảnh vốn không muốn đi vệ sinh.
Hắn ngồi ở bồn cầu, ngẩng đầu nhìn về phía Đoàn Sơn Nhu đang đóng cửa, kéo tay cậu lại.
Dương [email protected] của Đoàn Sơn Nhu rũ xuống, khi bị Long Cảnh kéo kh0"a quần tây và kéo ra, trông vô cùng sạch sẽ.
Nhưng cũng chỉ sạch được trong chốc lát thôi.
Long Cảnh đỡ bụng, hai má vươn tới phía phía trước đang ướt át dần của Đoàn Sơn Nhu.
Tiếng nuốt của cậu nghe cực kỳ rõ: “Long Cảnh, anh đừng cố. Với cả bây giờ cũng không được…”
Tiếng Long Cảnh cười trầm thấp: “Anh không cố…” Hắn hơi nâng cằm, ánh mắt ngạo nghễ nhìn Đoàn Sơn Nhu: “Đoàn Sơn Nhu, em thì sao?”
Nơi này của Đoàn Sơn Nhu hắn rõ như nắm trong lòng bàn tay, chỉ cần sờ nhẹ một cái Đoàn Sơn Nhu sẽ chẳng thể chống cự mà sưng lên, hồng hồng, đứng thẳng dậy.
Giống như bản thân cậu vậy, lúc đầu sẽ hơi thẹn thùng một chút.
Đoàn Sơn Nhu giao quyền chủ động cho omega của mình.
Tay cậu chống lên kính, hơi ngả người về phía trước, giọng khàn khàn, gấp gáp: “Long Cảnh… Ư…”
Răng nanh của Long Cảnh nghiến khẽ, cắn một cái.
Thịt mềm lộ khỏi bao lập tức đỏ bừng, rỉ ra chút chất lỏng nồng nồng đang kìm nén.
Long Cảnh nghiêng đầu, vừa lòng mà m*t vào.
Chẳng có gì mà không vừa lòng. Tuy rằng không nói ra nhưng hắn cực kỳ thích chỗ này của Đoàn Sơn Nhu, nóng bỏng, mạnh mẽ, dao động run rẩy theo đầu lưỡi mình.
Hắn thích nghe tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-ky-hieu/502308/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.