Những tình huống gây chấn động lòng người sẽ không xảy đến với cậu.
Trước kỳ sinh của Long Cảnh, Đoàn Sơn Nhu đã nghĩ như vậy.
Một Long Cảnh đã khiến cậu hết hồn chim én, không cần thêm thắt gì nữa.
Long Cảnh là một sản phu omega hoạt bát hiếu động, lúc ở viện chờ sinh cũng không giống bình thường.
Trước ngày dự sinh một tháng, hắn còn đưa ra yêu cầu vô lý với hộ sĩ kiểu muốn xuống dưới chơi ném tuyết vì ở trong phòng bệnh đơn chán quá.
Lúc ấy Đoàn Sơn Nhu đang đi làm chỉ có mẹ Long Cảnh rảnh rang ngồi trông.
Hai mẹ con đàm phán không có kết quả, cuối cùng lại tranh luận vấn đề “Nếu Đoàn Sơn Nhu ở đây thì có để Long Cảnh xuống chơi ném tuyết không?”.
Mẹ Long Cảnh thở phì phì, đưa ra luận điểm: “Thằng bé họ Đoàn kia chiều mày quá đấy, mày đúng là đáng ăn đòn!”
Cãi nhau xong Long Cảnh vẫn không thể xuống giường nhưng vẫn bừng bừng sức sống ngồi dựa gối hào hứng nhìn ra cửa sổ.
Tuyết đọng rèm treo, thấp thoáng sắc đông về.
Màu sắc này khiến hắn nhớ tới Đoàn Sơn Nhu, tái nhợt, cao gầy, chẳng cần chải chuốt vẫn vô cùng đẹp trai.
Hắn nhớ ngày nào tan làm Đoàn Sơn Nhu cũng chạy đến với mình, đầu vai vương tuyết, vừa vỗ xuống vừa rảo bước tới.
So với đồng niên, nếp nhăn đuôi mắt của cậu có vẻ sâu hơn.
Cậu hay cười, khi nhìn Long Cảnh còn cười tươi hơn.
Cậu thổi ấm tay rồi mới ôm Long Cảnh.
“Thế nào rồi Long Cảnh, hôm nay có ổn không?”
Cả ngày Long Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-ky-hieu/502307/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.