Đến khi thấy nương nghiêm túc, ngay cả đại ca cũng nắm tay tẩu ấy, bảo tẩu ấy nhận, lúc này tẩu tử mới cầm chìa khóa, trịnh trọng hứa: “Con xin hứa, nhất định khiến mỗi khoản chi trong nhà đều minh bạch, không phụ sự tin tưởng của nương.”
Chiều hôm đó, tẩu ấy không màng đến tân lang mới cưới, dẫn Đào ma ma và Thuý Hoàn chui vào khố phòng, cặm cụi ghi chép.
Nương sợ họ nóng, bảo ta mang chút canh đậu xanh đến, ta vừa đến cửa đã nghe thấy miệng lưỡi Thuý Hoàn líu lo, nhưng lần này là những lời nói tốt đẹp: “Thật không ngờ, lão phu nhân rộng rãi quá, giao quyền quản lý nhà cửa luôn, nhà ai mà lão thái quân chẳng nắm giữ trong tay, bắt con dâu hầu hạ đến già mới nhường, tiểu thư ơi, công tử cùng người nhà tin tưởng người đấy.”
Tẩu tử không nói, nhưng trên mặt tẩu ấy là nụ cười không còn rụt rè như ban sáng, mà là vững vàng, nhìn vào khiến lòng người an tâm.
Thật tốt, tẩu ấy đã hiểu ý nương.
Ta thò đầu vào nói: “Tẩu tử, ta mang canh đến cho tẩu, tiện thể nói đỡ cho đại ca ta một câu, số vàng bạc này gác lại một chút cũng không chạy mất, tẩu để ý đến huynh ấy đi, huynh ấy cứ vòng qua cổng viện đã mười lượt rồi.”
Tẩu tử không biết là bị dọa hay vì xấu hổ, mặt đỏ bừng, không đáp, chỉ vẫy tay: “Tiểu Chi đến rồi thì giúp tẩu tử một tay, muội 13 rồi, cũng nên học dần thôi.”
Haiz, định giúp đại ca,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nham-kieu-hoa-hanh-phuc-that/3735675/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.