Cánh tay cô vương ra một nửa lại dừng giữa không trung, động tác quá rõ ràng, Lục Tinh Hàn cau mày hỏi: "Sao vậy?"
Cậu muốn lấy điện thoại, nhưng Lâm Tri Vi kịp phản ứng, vội vàng lui lại, nhấn nút quay lại trên màn hình, ý cười trên mặt đã biến mất. Cô cúi đầu, cố gắng xoa dịu cảm xúc thay đổi quá nhanh.
Mấy ngày nay yên bình thoải mái quá, khiến cô nghĩ rằng Trần Lệnh Nghi thật sự đã mai danh ẩn tích, suýt nữa đã xem nhẹ lời nhắc nhở của Tạ Hàm, người như bà ta chỉ e sẽ không bỏ cuộc dễ dàng.
Nhưng khi đối mặt với Lục Tinh Hàn, cô thật sự không muốn nói ra, không muốn phá hỏng tâm trạng của cậu.
Lục Tinh Hàn lờ mờ đoán được, kiên quyết giật điện thoại lại, ánh mắt sau khi nhìn lướt qua thì trở nên lạnh lẽo, cất giọng gọi: "Anh Viên."
Viên Mạnh "ơi" một tiếng, chạy chậm lại đây.
Cậu nghiêm túc hỏi: "Mấy chuyện của Trần Lệnh Nghi lúc trước không có đủ chứng cứ, bây giờ tiến triển thế nào rồi?"
Viên Mạnh vô cùng tự tin trả lời: "Gần xong rồi, chỉ còn một chút nữa thôi." Nói xong thì anh ta khó hiểu hỏi: "Có điều, không phải là tạm thời không dùng được sao?"
Trần Lệnh Nghi đã mất hết thanh danh, có một đám người đang chờ truy cứu trách nhiệm của bà ta, nhưng người vẫn còn đang ở bệnh viện, hoàn toàn không có khả năng xoay người.
Nếu từ nay về sau bà ta khiêm tốn làm người, việc này sẽ dần dần lắng xuống. Sao đột nhiên lại như vậy?
Lục Tinh Hàn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con/1183615/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.