Kì nghỉ đông của năm hai đại học, Diệp Lan trải qua ở nhà Tống Du.
Mấy năm nay, tuy mọi người đều ở cùng một thành phố, nhưng mỗi dịp tết đến, số lần mọi người tụ tập đông đủ cũng không nhiều.
Long Dực nếu không mang Mộc Hề về Long Cung, tham quan kho vàng của hắn, thì cũng mang Mộc Hề về nơi hai người từng ở trên núi, tìm về ký ức lúc xưa.
Tóm lại, Long Dực bày Thần khí ra, muốn đi đâu thì đi.
Tống Du và Lăng Cảnh thì tốt hơn một chút, nhưng mấy năm trước cũng thường thường có hoạt động khác.
Đến năm nay, Tống Du lên tiếng từ sớm:
"Năm nay mọi người đừng đi chơi nữa, chúng ta phải ăn bữa cơm đoàn viên!"
Diệp Lan rất nghe lời Tống Du, nghe anh nói muốn ăn bữa cơm đoàn viên, liền ngoan ngoãn chờ bữa cơm đoàn viên.
"Diệp Diệp, có lạnh hay không?"
Ngoài trời tuyết còn đang rơi, vì muốn đi ăn bữa cơm đoàn viên hôm nay, Long Ngân bọc Diệp Lan kín mít, bọc xong còn quàng thêm một cái khăn quàng cổ.
Nghe Một Chút cũng giống vậy.
Nó và Diệp Lan mặc đồ đôi cha con, áo bông nhỏ màu đỏ làm khuôn mặt bánh bao trắng nõn càng đẹp hơn.
Diệp Lan nắm tay Nghe Một Chút, bất đắc dĩ nói với Long Ngân:
"Anh nhìn em với Nghe Một Chút đi, đều bị anh bọc thành quả cầu rồi, sao có thể lạnh được."
Nghe Một Chút là ấu tể thần thú, cho dù không mặc dày như vậy cũng sẽ không quá lạnh.
Nhưng mà, có một loại lạnh, tên là 'ba của bạn thấy bạn lạnh'.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-tieu-long-lai-an-va-ta/547342/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.