Trong phòng bệnh, nhóc rồng con cuối cùng cũng được ôm lấy cánh tay công chúa nhỏ mà bé nghĩ tới.
Thẩm Mậu lần này không có giãy giụa nữa, cậu cụp mắt xuống và không biết đang suy nghĩ gì.
Miên Miên nhìn cậu đầy trông mong,
“Công chúa nhỏ, có phải anh vẫn còn giận em không?”
Bé dẫm lên ghế đẩu bên giường, cố gắng bò lên giường Thẩm Mậu. Đối phương nhìn bé một cái cũng không ngăn cản. Giang Miên Miên là đứa trẻ sinh non, thân hình bé hơn bạn cùng trang lứa rất nhiều.
Cũng may giường bệnh của phòng vip lớn hơn bình thường. Bé ngồi co ro ở mép giường giống con búp bê không lớn lắm.
Nhóc rồng con vừa leo lên vừa hốt hoảng giải thích,
“Thật sự, em không cố ý để anh bị người khác bắt nạt đâu, lúc ấy tháp bị vỡ, em mở mắt ra đã biến thành nhóc con loài người.”
Phát âm của đứa trẻ không chuẩn lắm, lúc này lại sốt ruột giải thích, nói rất nhanh. Thẩm Mậu nhìn cái miệng nhỏ nhắn không ngừng lảm nhảm của bé, nhìn nửa ngày cũng không hiểu bé nói gì nên dứt khoát không nhìn.
Thiếu niên dịch tầm mắt về phía ngoài cửa sổ.
Toàn thế giới trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
“À, em vẫn còn cảm giác bản thân rơi xuống biển, rất khó chịu…”
Nhóc rồng con không chú ý tới động tác của cậu, đến bây giờ cô vẫn chưa biết công chúa nhỏ của mình căn bản không nghe thấy lời bé nói.
Vì thế, Miên Miên tiếp tục cố gắng giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-ac-long-quyet-dinh-di-cuop-cong-chua/3491458/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.