Nhưng bây giờ, tổng tài ba ba căn bản không nói nên lời.
Nếu không phải bị Trác Vãn Chu ôm thì Giang Miên Miên hận không thể đánh chết đứa nhóc loài người đáng ghét này hơn 300 lần. Giang Hoài Sinh xoa huyệt thái dương, đau não vì cuộc cãi vã giữa hai vật nhỏ này.
Anh ngồi máy bay ngày đêm bay về, đã gần ba ngày không chợp mắt, tới bệnh viện còn tìm Giang Miên Miên cả buổi sáng, bây giờ lại còn trò hề này.
“Được rồi.”
Tổng tài ba ba nhìn giờ, đã là 12 giờ rồi. Tuy rằng con gái nhỏ nói lắp bắp nhưng sẽ không nói đỡ cho người bắt nạt mình.
Anh nhìn về phía Thẩm Hoành Tài, nói với ngữ khí lạnh lùng.
“Xin lỗi, đã đến lúc con gái của tôi phải nghỉ ngơi rồi.”
Là lệnh đuổi khách rất rõ ràng.
Sắc mặt Thẩm Hoành Tài khó coi nhưng cũng không thể nói gì. Hai nhà họ tuy rằng là quen biết, nhưng hiện giờ nhiều lắm cũng chỉ là biết một cái tên mà thôi.
Huống chi, Giang Hoài Sinh từ khi đi học đã coi thường anh ta.
Thẩm Hoành Tài nhịn tức giận xuống. Đột nhiên anh ta đưa mắt nhìn về phía Thẩm Mậu, như muốn trút hết lửa giận lên người thiếu niên.
“Đồ khốn nạn, mày còn thất thần cái gì, còn không định về với tao sao? Còn chờ tao mời mày sao?!”
Giọng điệu này lại khiến Trác Vãn Chu và Giang Hoài Sinh đồng thời nhíu mày, nhưng họ vẫn không nói gì.
Dù sao cũng là chuyện của gia đình người ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhai-con-ac-long-quyet-dinh-di-cuop-cong-chua/3491457/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.