🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe vậy, sắc mặt Niệm Ninh có chút cứng ngắc, đôi mắt không khỏi Cụp xuống, vô cùng áy náy nói: “Ba năm trước đây trong lúc cứu một người bị tai nạn giao thông bị thương nặng và hôn mê cháu không cẩn thận đã làm mất dây chuyên rồi.” Lúc ấy, sau khi cô đưa người đó đến bệnh viện thì phát hiện dây chuyền bị mất. Sau đó cô cũng không chờ người kia tỉnh lại, vội vàng rời đi để tìm dây chuyền. Chỉ là cô đến chỗ đó tìm nhiều lần, không từ bỏ ý định lật khắp mọi ngõ ngách, nhưng vẫn không thể tìm được.



Chỉ cần nghĩ tới mình làm mất vật quý giá như vậy, trong lòng Niệm Ninh tràn đầy sự lo lắng, thậm chí không có cách nào đối mặt với bà Niệm, chỉ có thể cúi thấp đầu, tái nhợt xin lỗi: “Bà nội, thật xin lỗi… cháu… Thật sự không phải cháu cố ý…”



Bà Niệm nghe vậy, cũng không trách cứ cô, mà cười dịu dàng, vỗ vỗ mu bàn tay của cô, nói: “Cháu không cần xin lỗi bà nội đâu, cứu người là đúng, một thứ đồ vật sao có thể đáng giá bằng một mạng sống chứt”



Bà nói, sự thoải mái trong mắt nhiều hơn mấy phần, có tuổi rồi rất nhiều chuyện đã sớm nghĩ thoáng hơn.



Có lẽ là tác dụng của bức ảnh chụp dây chuyền, bà Niệm liền nghĩ tới rất nhiều chuyện lúc còn trẻ, lôi kéo Niệm Ninh không ngừng nói: “Niệm Ninh, lúc còn trẻ ông nội cháu rất là yêu thích bà, để theo đuổi bà, ông ấy đã làm rất nhiều chuyện…”



Niệm Ninh nhìn khóe miệng tươi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2706354/chuong-103.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.