“Nhanh không phải tốt sao? Hay là em còn có cái gì chưa chuẩn bị xong?” 
Nhạc Cận Ninh hỏi. 
Niệm Ninh suy nghĩ một cách tỉ mỉ, hình như không có thứ gì chưa chuẩn bị xong mà, chẳng qua là còn ˆ một số quần áo lộn xộn chưa sắp xếp xong, còn có đồ dùng chuẩn bị đi chơi đều chưa bắt đầu chuẩn bị mà thôi. 
Niệm Ninh nhẹ nhàng nói: “Thật ra thì cũng không có gì, chỉ là hành lý vân còn chưa chuẩn bị xong, em vốn cho là, qua vài ngày nữa anh mới chuẩn bị xong. 
Nhạc Cận Ninh khẽ mỉm cười : “Không sao, dù sao trong khoảng thời gian này anh sẽ ở bên em , em nói cái gì chính là cái đó, khi nào em muốn đi . 
đâu, anh sẽ đưa em tới đó, được chứ?” 
Niệm Ninh có cảm giác được cưng chiêu như một nàng công chúa nhỏ, trong lòng cảm thấy ấm áp. Cô thấy điều may mắn nhất trong cuộc đời mình là được kết hôn với Nhạc Cận Ninh. 
Hai ngày sau, Niệm Ninh chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, rồi đặt một chiếc máy bay đi Honduras. Bây giờ cô mang thai còn chưa đầy ba thang, thai nhi cũng không có biểu hiện lạ thường, bác sĩ nói cục cưng rất khỏe mạnh, việc cô và Nhạc Cận Ninh ra ngoài cũng không ảnh hưởng gì đến đứa bé. Cô muốn nhân lúc bụng mình vẫn còn chưa to ra, đi lại vân thuận tiện, muốn đi bơi để vui đùa thư giãn một chút. 
Dù sao, bảy đến tháng tám nữa, cô phải ngoan ngoãn ở trong nhà. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705436/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.