Niệm Ninh: “…”
Nhạc Cận Ninh ôm chặt Niệm Ninh, đặt cằm lên bả vai của cô ấy, cả hai người đều không nói gì, im lặng hưởng thụ cảm giác ấm áp này.
Một lát sau, Niệm Ninh như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên cô nói: ‘Nhạc Cận Ninh, anh còn nhớ anh đã nói có một nhóm người sinh sống bằng cách làm hại người khác, bình thường họ hay mang mặt nạ có phải hay không?”
Nhạc Cận Ninh không hiểu vì sao Niệm Ninh tự dưng lại nhắc tới chuyện này, nhưng anh vấn trả lời cô: “Đương nhiên, những người đó vẫn có thể. bày tỏ tình cảm của mình với người khác thế nhưng cuối cùng họ chỉ nhận lại là phản bội. Dân dần lâu ngày, bọn họ vuối cùng cũng học được cách đeo mặt nạ như thế nào, học cách làm thế nào để khôn khéo giao tiếp với người khác, và theo thời gian, vì lợi ích của bản thân, mặt nạ dần trở thành thứ gì đó không thể thiếu với con người.”
Niệm Ninh. suy nghĩ cẩn thận vời lời nói của Nhạc Cận Ninh, cô cảm thấy quả thực nó cũng có phần đúng.
Nhạc Cận Ninh kỳ quái hoit: “Nhưng tại sao em lại đột nhiên hỏi việc này?”
Niệm Ninh lắc đầu, ‘ Thật ra cũng không có gì chỉ em tự dưng em nhớ tới Niệm Tâm Như, cho nên muốn hỏi một chút.”
“Niệm Tâm Như?” Nhạc Cận Ninh vẫn không thể hiểu được, ‘Em nhớ tới cô ta làm cái gì?”
“Vừa nấy khi anh mới vừa đi mua nước cho em, không bao lâu sau cô ta đã xuất hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705428/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.