Anh không những không ghét mà còn rất hưởng thụ sự quan tâm của Niệm Ninh nên cười nói: “Lúc đầu anh tiếp quản công ty từ tay ba anh, em đừng có xem thường ba anh. Em cứ yên †âm ra ngoài chơi với anh, còn những chuyện khác không cần lo, anh phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, em phụ trách xinh đẹp.”
Nghe Nhạc Cận Ninh nói vậy Niệm Ninh mới yên tâm.
Cô thật sự rất thích phong cảnh nơi này, Nhạc Cận Ninh cũng nhận ra nên năm lấy tay cô đi dạo gân đó.
Ở đây trời tối rất sớm, đến bốn năm giờ buổi nhiều mặt trời đã sắp xuống núi, Nhạc Cận Ninh thấy thời tiết hình như bắt đầu lạnh hơn nên chuẩn bị đưa Niệm Ninh quay về.
Anh sợ Niệm Ninh không vui nên giải thích: “Độ chênh lệch nhiệt độ trong ngày gần biển khá lớn, sau khi mặt trời xuống núi thì em cô gắng ở trong phòng đi để tránh bị cảm, được không?”
“Được..” Niệm Ninh thấy không có gì nên ngoan ngoãn gật đầu.
Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh ngoan ngoãn như vậy nên thật muốn ôm lấy cô rồi hôn cô.
Nhưng cuối cùng anh vấn vứt bỏ suy nghĩ ấy đi, dù sao sau khi ôm hôn người chịu khổ vẫn là anh, bây giờ cô vẫn đang mang thai, anh ngắm được nhưng không ăn được.
Nên lúc không có chuyện gì thì không nên tùy tiện phóng hỏa.
Sau khi về khách sạn Nhạc Cận Ninh lấy laptop ra bắt đầu giải quyết.
chuyện ban ngày Tiền Thụy gửi email cho anh.
Niệm Ninh thì ơ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705393/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.