“Tâm trạng không tốt à.”
Nghe giọng nói của Nhạc Cận Ninh, Niệm Ninh hơi sững sờ.
Cô quay đầu lại, chỉ thấy Nhạc Cận Ninh đứng ở sau lưng cô. Cả người đứng dưới ánh mặt trời, thấy không rõ vẻ mặt, nhưng lại thấy rõ hình dáng anh.
Thân thể rắn rỏi cho người ta cảm giác an tâm.
“Em nghĩ gì thế?” Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh nhìn anh chăm chú đến ngẩn người, anh đưa tay vẫy vẫy trước mặt cô.
Lúc này Niệm Ninh mới tỉnh táo lại: ‘Không có gì, sao anh trở vê sớm vậy?”
Nhạc Cận Ninh đi đến ngồi cạnh Niệm Ninh, đưa tay khoác qua vai cô: “Anh chỉ đi đưa thiệp cho Tần Tuyết Tùng, không phải đi công chuyện, đưa xong thì trở về thôi.”
Niệm Ninh suy nghĩ gì đó, khẽ gật đầu.
Nhạc Cận Ninh nhớ lại giọng điệu của Niệm Ninh khi nói chuyện lúc nãy, hỏi: “Anh thấy em dường như có vẻ không vui, xảy ra chuyện gì à?”
Niệm Ninh lắc đầu: “Thật ra cũng chẳng có gì, lúc này không thể lên mạng, cũng không thể lướt web, cho nên cảm thấy không có gì thú vị.”
Cả ngày ở trong nhà, chỉ ăn hoặc là ngủ, hoặc là đọc sách.
Những quyển sách kia cô sắp lật đến nát rồi. Suy nghĩ kí một chút, cuộc sống này càng ngày càng nhàm chán.
“Hiện tại em vẫn đang mang thai cho nên mấy thứ này chúng vẫn phải phòng ngừa một chút, chờ đến sau khi sinh xong là tốt rồi.” Nhạc Cận Ninh nhẹ giọng lừa gạt Niệm Ninh còn tay thì nhẹ nhàng xoa nắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705325/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.