“Bà yên tâm đi, nói gì thì người ta cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, nếu như anh ta nói đùa chuyện này, vậy thì sau này mà có bị truyền ra ngoài, sẽ bị người ta cười cho mất hết mặt mũi đó.” Ông Niệm không lo lăng chút nào.
Bà Niệm suy nghĩ, cũng cảm thấy ông Niệm nói không sai: Niệm Tâm Như luôn ở bên cạnh, thấy cha mẹ mình không ngừng bàn bạc về vấn đề một trăm tỷ còn có tiền của Nhạc Cận Ninh, bèn trực tiếp xoay người đi lên lầu.
Sau khi trở về phòng, cô ta nhớ tới vừa nấy ở trong biệt thự của Nhạc Cận Ninh, nhìn thấy dáng vẻ cao quý hách dịch của Niệm Ninh cùng với lời trách móc của cha mẹ Niệm dành cho mình, ngay lập tức lại tức giận đến phát điên.
Từ nhỏ cho tới lớn, cô ta luôn sở hữu những thứ tốt nhất.
Thứ Niệm Ninh có, bản thân cô ta sẽ càng phải có thứ tốt hơn.
Thứ Niệm Ninh không có, thì cô †a lại có từng cái từng cái một.
Dựa vào đâu mà cho đến bây giờ, Niệm Ninh có thể tìm được một người đàn ông đẹp trai khôi ngô, mà cô ta lại chỉ có thể ở bên bạn trai cũ của Niệm Ninh?
Nói dễ nghe một chút thì là cô ta hấp dẫn hơn Niệm Ninh, còn nói khó nghe một chút thì chính là cô ta đang nhặt lại đôi giày rách của Niệm Ninh!
Vừa nghĩ như vậy, Niệm Tâm Như liền không thể bình tĩnh được, cô ta suy đi tính lại, cuối cùng vẫn bấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhac-tien-sinh-dang-khong-vui/2705262/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.