Người đẹp yêu quái vẫn túm chặt cổ Lý Nông, Người đẹp nhỏ cũng nắm xít xao cổ chân. Lý Nông ngày hôm nay cuối cùng cũng đã biết cái gì gọi là nước sôi lửa bỏng, cái gì gọi là sống không bằng chết.
Dưỡng khí trong phổi Lý Nông càng lúc càng ít. Ý thức dần rơi vào mơ hồ, sau cùng là trợn trắng mắt… Người đẹp nhỏ lúc này mới chuyển động, bắt đầu dùng đỉnh nhọn của chiếc ô hướng người đẹp lớn mà đâm tới. Một tia sáng lóe lên, người đẹp yêu quái kêu lên tàn khốc, bất đắc dĩ thả cổ Lý Nông ra, lùi về sau vài bước trừng mắt nhìn người đẹp nhỏ.
Người đẹp nhỏ cứ nắm chặt cổ chân của Lý Nông, nhất quyết không để cậu bị kéo ra sau. Lý Nông vì ma sát với đường hầm thô ráp mà kêu lên thảm thiết rồi lui về sau lưng người đẹp nhỏ.
Người đẹp nhỏ dùng giọng thật nũng nịu ngọt ngào nói với người đẹp yêu quái: “Dì à, dì đừng bắt nạt anh mà!”
Giọng của người đẹp yêu quái khản đặc dị thường: “Hắn là của ta. Ta tốn bao nhiêu sức lực mới đẩy hắn vào mộng…. Ngươi đừng cản trở! Nếu không….”
Lý Nông vừa nghe đã sợ, nói thế nào cũng là người quen của cậu. Cậu đứng lên, giũ giũ nước trên người nói: “Tôi nói này người đẹp, cô cố kéo tôi vào đây vì sợ Doãn Hàm phải không?”
“Thế thì sao?” Người đẹp yêu quái chậc chậc cười thật quái dị: “Đây là giấc mộng của ta, hắn vào không được.”
Lý Nông nghe người đẹp lớn nói cũng hơi đúng đúng, liền chuyển mục tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-nam-sieu-manh-me-su-thuong-toi-cuong-nam-nhan-cong-ngu/1637/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.