Lý Nông tắm rửa xong, bước vào phòng của mình.
Nổi gân xanh!!
Trên cái giường đơn nhỏ bé của cậu lại đang nằm một con mèo vàng vằn đỏ mập lù!
Xăm xăm bước đến, đá con mèo mập đang kho kho ngủ kia sang mép giường, cố vặn vẹo leo lên, tắt đèn, ngủ!
“Meo meo “
Kêu lên làm nũng.
“A —— “
Hét lên thảm thiết.
“Má mày tự nhiên lại đè tao, nặng chết đi được mà ——!! Đồ mèo phì lũ chết tiệt ——!!”
Gầm lên giận dữ.
Những người khác ở nhà trọ này đều đã quen nghe vậy cả rồi.
Sáng nào tỉnh lại cũng thấy đang nằm dưới đất. Lý Nông nổi điên đạp cho con mèo mập lù trên giường một cái! Từ khi con mèo chết tiệt này vào ở chung với cậu, ngày nào như ngày nấy, ngày nấy như ngày nào…Lúc… tỉnh lại đều là nằm trên sàn nhà…. Đá thêm cho con mèo kia một cái nữa, Lý Nông vừa đánh răng vừa suy nghĩ. Hay cậu nên mua cái giường lớn hơn?
Dù sao…. Mình tìm được việc làm cũng có dính dáng đến con mèo mập này.
—— Hồi ức về mấy hôm trước ——
“Lý lịch của cậu chúng tôi đã xem qua, đối với năng lực thì hoàn toàn tin tưởng. Nhưng cậu lại không có kinh nghiệm, này….”
Lý Nông thở dài, cậu đã thật cố gắng để vào công ty này.
“Thật xin lỗi.” Nhân viên phỏng vấn đem lý lịch trả lại cho Lý Nông.
Lý Nông đứng lên, nhận lấy. Bỗng nhiên ống trúc lại rơi ra từ túi xách của cậu. Lúc chạm đất còn phát ra tiếng lách cách, rồi lại vang lên tiếng meo meo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-nam-sieu-manh-me-su-thuong-toi-cuong-nam-nhan-cong-ngu/1630/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.