Giọng nói kia cứ dán chặt vào cửa, khiến người khác có ảo giác là nó sẽ ngay lập tức luồn lách qua khẽ hở mà vào….
“Xin — xin — ngươi… mở — cửa — ra — ra —— “
Giọng nói như nhúng nhường cầu xin, nhưng lạnh lẽo đến mức khó chịu. Không khỏi làm người ta liên tưởng đến sở hữu nó là một thứ gì đó cứng nhắc và lập dị. Bỗng cửa phát ra âm thanh ghê rợn do bị đập mạnh vào, kèm theo đó là tiếng móng vuốt càu cấu, mạnh bạo một cách đáng sợ.
Đầu của Lý Nông không tự chủ được mà nhớ đến mấy bộ phim ma mình từng xem. Hình ảnh cũng vô cùng kinh dị như thế. Cố nhích người ngồi xa cửa lớn một chút, thân thể bất giác lại tiến sát vào người của Doãn Hàm. Hắn cũng chỉ liếc Lý Nông một cái, rồi bình tĩnh ngồi sau cậu nhìn chằm chằm về phía cửa lớn.
Lúc này, núi băng tóc đen đẹp trai kia liền phá vỡ bầu không khí.
Anh ta đẩy đẩy Đoan Mộc đang ngồi trong lòng mình nói: “Cưng nghĩ cách gì đi chứ. Lát nữa thế nào cũng sẽ nhiều hơn.”
Đoan Mộc chỉ chấp hai tay lại, là động tác chẳng màng tới: “Em thì có cách gì kia chứ? Công cụ của em ngày mai mới đến nơi mà. Người ta nói có bột mới gột được hồ. Hơn hết, anh xem, giờ mới hơn 10 giờ đã lao ngay đến đây, đúng là đồ khốn mà. Nghề nghiệp của em có phải là bắt ma đâu. Chỉ một câu thôi! Chẳng có cách nào! Hy vọng tối nay cửa lớn đủ chắc chắn để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-nam-sieu-manh-me-su-thuong-toi-cuong-nam-nhan-cong-ngu/1629/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.