Hòa thượngcuối cùng vẫn không thể ăn, không đúng, là không thể ăn hết phần cơm tobằng cái chậu rửa mặt kia, hắn yên lặng suy nghĩ, một thời gian rất lâusau này, hắn cũng không dám ăn cơm…
Chước Tửmuốn bảo hòa thượng ăn thêm, nhưng Thư Sinh thật sự không kiềm chế được, vỗ vỗ đầu nàng: “Sức ăn của người phàm không thể so sánh với bọn cô,đặt chậu cơm xuống đi”.
“A…”, ChướcTử bỗng cảm thấy cực kỳ tiếc nuối, thấy sắc mặt hòa thượng đã khá hơnmột chút, nói: “Ta thấy ngài có thể điều khiển yêu hoa quỳnh, nghĩ rằngđi theo yêu đạo, thật không ngờ đến ngài chỉ là một người phàm, nên ratay hơi nặng một chút. Xin đại sư tha lỗi.”
Hòa thượng“A di đà phật” một tiếng: “Có thể chống lại mê trận của hoa quỳnh, thíchủ chính là người không hề có tà niệm. Lúc đầu vào trọ ở khách điếm,cũng bởi vì nhận thấy nơi đây địa linh nhân kiệt, biết là sẽ không vìhoa quỳnh ở mà bị ảnh hưởng, nhưng mà cũng không thích hợp ở lâu. Hômnay chỉ còn tên Tống đại viên ngoại này là chưa phải trả giá, đợi lấyxong tính mạng của hắn, bần tăng sẽ đi ngay”.
Chước Tử suy nghĩ một chút, nghiêm túc gật đầu: “Đừng quên trả tiền trọ”.
Thư Sinhcười cười, trọng điểm rõ ràng không phải chỗ này, hỏi: “Ngươi định tiếptục mang theo hoa quỳnh đi khắp thế gian sao? Ngươi cũng biết, mưa ưu tư này có thể khiến người ta sa sút tinh thần, người bình thường đều không chịu được, có thể sẽ hồ đồ mà tìm đến cái chết. Án mạng trong trấn mấyngày nay, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213485/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.