Thư Sinh vừa nảy ra ý tưởng đem khách điếm Đồng Phúc đổi thành khách điếm yêu quái,liền thấy Chước Tử cầm trong tay một chiếc đèn hoa sen (đèn hoa đăng) to bằng bàn tay đi ra, cười nói: “Tiết Trung nguyên* còn chưa tới, tại sao lại lục tìm đem nó ra đây.”
*TiếtTrung nguyên: của Trung Quốc hay còn gọi là lễ Vu Lan của người Việt Nam (cùng được tổ chức vào ngày rằm tháng bảy – âm lịch). Trong văn hóaTrung Hoa, ngày rằm tháng bảy âm lịch thuộc Tiết Trung Nguyên và đượcgọi là Ngày ma (hồn người chết) và tháng thứ bảy nói chung được coi làTháng ma ( Quỷ nguyệt),trong đó những con ma và linh hồn, baogồm cả của tổ tiên đã qua đời, đến từ các cõi âm sẽ được xá tội và rakhỏi Âm Phủ lên Dương Gian.
Sở dĩ nóiChước Tử lục ra là vì chiếc đèn kia trông rất cũ kĩ. Chẳng qua là xungquanh nó có yêu khí, nhưng lại cực kỳ yếu ớt, có lẽ mới thành hình không lâu.
Chước Tử đem cây đèn kia đặt lên bàn, sau đó lấy khăn lau chùi sạch sẽ: “Đây rõ ràng là một tiểu yêu quái, còn là một tiểu yêu quái nhát gan, ta mới chạmnhẹ một cái, mà nàng ta đã sợ đến ngất xỉu”. Nói xong từ cuối cùng,Chước Tử liền ngẩng đầu nhìn Thư Sinh: “Chưởng quầy, trông ta hung ácvậy sao?”
Thư Sinh quay mặt đi, không dám nhìn vào ánh mắt sáng rực của nàng: “Không, không hung ác chút nào.”
Chước Tử gật gật đầu, cẩn thận đem cây đèn kia chà lau sạch sẽ. Giá ngọn đèn hoa sen làm từ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213482/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.