Thư Sinhnói, Phượng Hoàng ấy mà, không phải sương sớm không uống, không phảitrúc non không ăn, không phải ngô đồng ngàn năm không đậu, người ta hayca tụng: “Tính cách cao quý!”
Chước Tử trời sinh đơn thuần, nghe xong liền xụ mặt xuống, yếu ớt nói: “Chưởng quầy, thế này không phải là lý sự cùn sao?”
Thư Sinh cười thành tiếng: “Đúng thế mà.”
Chước Tử bĩu môi: “Nếu vậy ta yêu cầu chưởng quầy, nhất định phải đem ta quăng xuống biển hoặc chôn sâu dưới đất.”
Thư Sinh nhìn nàng, nghiêm mặt: “Nhất định sẽ không ghét bỏ nàng đâu.”
Lời nóinghiêm túc này với dáng vẻ cà lơ phất phơ ngày thường của hắn thực sựkhông ăn khớp gì cả, nhưng trong lòng Chước Tử vẫn có chút vui vẻ, cườiđến híp mắt nhỏ như hạt đậu: “Thư Sinh ngốc à, ngươi đúng là chỗ dựavững chắc của khách điếm mà.” Rồi lại hỏi: “Có thật chúng ta phải lấysắc dụ Phượng Hoàng không?”
Thư Sinh cười đến chói mắt: “Cứ để đó cho ta.”
Nói xongthấy nàng thần sắc cổ quái nhìn chằm chằm mình liền nhíu mày: “Phượng là con đực, Hoàng là con cái, cả hai đều giao cho ngươi thì…”
Thư Sinh mặt giật giật, cứng ngắc: “Không phải như nàng nghĩ đâu, Chước Tử…”
Chước Tử lại vỗ ngực luôn, vẻ mặt ta hiểu rõ mà: “Yên tâm đi chưởng quầy, ta sẽ không nói cho ai sở thích này của ngươi đâu!”
“…”, Thư Sinh nhảy lên hét to: “Xu hướng của ta rất bình thường! Chỉ thích phái nữ, là phái nữ thôi!”
Bị thétkhiến Chước Tử vô tội không hiểu đầu cua tai nheo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-hoa-yeu/2213463/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.