“Em muốn ăn cái này, cái này, còn cái này nữa!”
Nhìn Vinh Thanh Nhã chỉ một đống bánh nhỏ, Hà Nhạc Nhạc chỉ mỉm cười lắc đầu, nhận lấy bánh trong khay, rồi đi nhanh nhường chỗ cho mọi người xếp hàng phía sau.
Bốn năm nay Linh Vũ cũng hay dẫn cô chạy khắp nơi ở thành phố ăn uống, mà Thanh Nhã mới đến đây lại có thể tìm ra những món ăn ngon đến cô cũng chưa từng đến! Nghĩ lại cũng đúng, dù sao Linh Vũ cũng lớn lên ở thành phố S, rất nhiều món ăn Linh Vũ đã từng ăn nên tự nhiên không thấy ngon nữa, nhưng đối với Thanh Nhã thì chính là vật hiếm lạ.
Cùng là chuyên gia ăn vặt, nhưng Thanh Nhã rõ ràng không có ‘bụng không đáy’ như Linh Vũ, tuy rằng mua rất nhiều, nhưng phần lớn Thanh Nhã chỉ ăn lướt qua, vì thế ăn từ ban ngày đến tối cũng khôngquá no.
Hà Nhạc Nhạc nhìn thời gian, “Còn muốn ăn cái gì nữa không?”
“Ừ…” Vinh Thanh Nhã nhìn xem kế hoạch ăn uống trên di động của cô, “Chị Nhạc Nhạc phải về sớm sao?”
“không có việc gì, em còn muốn đi dạo, chị gọi đồ ăn đến nhà trọ.”
“Vậy ngày mai thì sao?”
“Ngày mai buổi sáng chị có công việc, buổi chiều thì rảnh.”
“Công việc phối âm hả? Em có thể đi nhìn thử không?”
“Có thể, nhưng bên trường học không sao chứ?”
“Hì hì! Bên trường học em nhờ người giúp điểm danh dùm!” Vinh Thanh Nhã vẻ mặt đắc ý, “Chúng ta uống gì đó rồi quay về đi? Em cũng rất nhớ tay nghề của chị Nhạc Nhạc!”
Hà Nhạc Nhạc cười cười, quay đầu nhìn Mục Duy cách đó không xa đang bưng máy chụp ảnh. Mục Duy nhanh nhẹn chụp mấy cái, rồi để máy ảnh xuống quay lại tươi cười thật mê người, nhìn Hà Nhạc Nhạc vội vàng quay đầu lại.
Mục Duy đi cùng cô, nhưng cũng không có đi chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tro-cuc-pham/1533017/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.